Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

Hạ






Tôi biết mình đổi thay. Tích cực.

Trôi rất xa một Di mong manh khờ khạo xù lông.

Làm một Di tư duy, năng động, hiền lành, yêu thương, đang hoàn thiện.

...

Hạ đang về trên những cành cây cao. Tháng Tư lờ mờ môt nỗi nhớ xa xôi, những hoài niệm một thời làm tôi yếu đuối.

Miễn là đâu đó trên thế gian này, người nào đó vẫn sống, vẫn đi trên những con đường bóng nắng, vẫn còn trái tim yêu thương, vẫn đọc đôi ba quyển sách, vẫn rung đùi nghe một bản nhạc, vẫn yêu khi tình gần.

Tôi thì vẫn đây thôi.

Tôi sẽ đi tìm lại tôi, tìm lại người.

Một ngày nơi biển vắng khi gặp lại, tôi sẽ nói với người rằng tôi yêu người biết bao nhiêu, và chưa từng quên...

Đừng quên tôi, nên vậy.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét