Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

Trăng thơ











Đôi khi đau trước thế thái nhân tình
Em đi... và lạc vào vườn thơ
Thấy thứ ánh sáng dịu kỳ 
Chiếu lung linh từ vầng trăng ngôn từ
Thấy hồn được vuốt ve, lòng được âu yếm...

Em lắng tai nghe
Làn điệu dịu dàng từ tứ thơ, niêm luật
Êm ái đưa em về những giấc mơ đánh mất
Từ thuở thiếu thời, thuở chan chứa yêu thương

Trăng vẫn kề bên em
Hỡi vầng trăng luôn có nàng thơ yêu dấu
Chiếu đầy tràn những khao khát về một ''EM'', một ''NÀNG'', 
Để hồn trăng nương náu
Em đây, có gì, ngoài nỗi nhớ xa xôi...

Đôi khi lạc vào vườn thơ
Em dỏng tai nghe đời mình hủy diệt
Lời thơ trăng thao thiết
Trái tim trăng khẩn cầu
Của những vần, những điệu vực sâu
Như trút hết tâm can
Như cho một lần cuối

Đời em mệt mỏi
Hồn còn khù khờ
Tấm thân xác xơ
Ngụp lặn trong ánh trăng 
Huy hoàng vô đối
Em lấy thơ tạ tội
Với trăng, với người, với đời...
Mà sao anh ơi
Nửa em thương đau
Nửa em tiều tụy
Nửa em mất trí
Nửa như lạc loài
Câu từ bi ai
Chỉ thấy thơ minh như xương khô lấp đất
Chỉ thấy huyệt mộ quá chật
Cho những bài thơ đã mất hôm nào

Chợt một hôm nghêu ngao
Hát lại những nhánh sông xưa khô hạn
Hát những đêm hè xao xác
Khơi lại những dòng kinh khổ hạnh đục ngầu
Ôi những dòng kinh, đi đâu, đi đâu?
Mà sầu lấp đầy
Trăng không thèm tới
Màu trăng dã dượi
Ý thơ bàng hoàng...

Em về đây trăng ơi
Hãy chiếu thênh thang vào màu thơ đẹp
Cứ để em buồn, thao thiết
Lội ngược những dòng kinh...



Di, 29/6/2015





Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015

Những chiều em mơ







1.

Em tự hỏi những con đường anh đi
Những cây cầu nồi liền bờ bãi
Những cánh đồng ngả rạ
Những cơn nắng chan hòa
Có bao giờ trên đường đi anh nghĩ đến: EM?

2.
Duyên số,
Theo em nghĩ trong cuộc đời này
Cái gì đưa anh đến với em
Cái gì cho ta nghĩ mình thuộc về nhau
Những ánh mắt chạm sâu
Những giao duyên nồng đượm
Anh nghĩ gì khi môi nóng kề môi
Bụng chạm vào bụng
Ngực đòi giao nhau
Anh có nghĩ gì không
Về những giấc mơ hòa hợp 
Ngay cả ái ân cũng mơ đồng điệu
Anh có nghĩ vậy không?
Có nghĩ vậy không?
(Khi bụng nóng ran, thân người tăng nhiệt)
Anh có nghĩ về thế giới của hai ta
Những cuộc tình đưa anh - đưa em rời xa 
Liệu chúng có thể kéo anh xích lại, gần em hơn?
Em không biết.

3.

Và rồi đường anh, anh cứ đi
Em vẫn những buổi chiều mơ gặp người trong mộng
Cái người sẽ cho em niềm hạnh phúc
Được thỏa mãn những giấc mơ ngọt ngào
Được chạm mắt, chạm môi, chạm bụng, chạm ngực, hòa hợp khát khao
Thăng hoa tình yêu hay tội lỗi cũng chỉ là môt cách nghĩ
Em vẫn mơ đây, vẫn những chiều ngồi say mộng
Người của em đến như gió thoảng ân cần...

Di, 28/6/2015

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

Còn mơ tương phùng










Ta lạc nhau một cuộc đời
Em dăm năm nữa cũng trôi quá mùa
Tìm về mấy nẻo đường thơ
Thấy mình còn nhớ, lòng mơ tương phùng.



Di, 26/6/2015



Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

Người đàn bà mơ theo gió






Nàng quấn lại chiếc khăn lụa cho mớ tóc bớt lòa xòa trên trán. Cái gáy cũng trở nên mát mẻ dễ chịu trong một trưa tháng sáu nóng hơn mọi năm. Hiếm hoi một vài lọn gió thổi nhẹ, vờn qua đôi má đang ửng lên vì nắng nóng rồi luồn vào cổ áo lan tỏa xuống ngực, khiến nàng cảm thấy dễ chịu lên đôi chút.

Nàng chậm rãi lật bìa cuốn sổ tay da nâu đã sờn vài chỗ. Cuốn sổ dày nhẽ phải ba trăm trang mấy năm trời nàng ghi chú chi chít mà mãi không thấy hết được một nửa. Cũng may là nó không hỏng bìa dù nàng mỗi ngày đôi lần lật mở nó ra. Nàng hi vọng đến khi cuốn sổ không còn trang nào trắng, bìa sổ vẫn còn để nàng có thể giữ gìn, làm thành kỷ niệm.

Nắng. Mình chỉ có thể nói về nắng trong những tháng ngày này, khi cơn mưa ban chiều chẳng thể gột bỏ những ám ảnh hừng hực ban trưa.

Nàng ghi thật nhanh rồi gấp cuốn sổ lại, cất nó vào chiếc ba lô, rồi gọi cô bé phục vụ đang ngồi ngáp dài tính tiền chai nước lọc. Nàng nhìn cô bé mỉm cười thông cảm, bởi dưới cái nắng nóng này, mọi thứ đều dường như ngưng đọng, buồn thỉu buồn thiu và dễ dàng đưa  người ta vào cơn ngầy ngật buồn ngủ khó cưỡng. Nhưng nàng thì còn phải đi tiếp. Mong sao đến chiều nàng sẽ tới được thị trấn, kiếm được chỗ nghỉ ngơi tắm táp trước khi bị mắc mưa hoặc trời tối.

Nàng buộc lại đôi giày vải, đeo kính mát rồi khoác ba lô ra xe. Trong lúc cho xe nổ máy, nàng bật nhạc, mỉm cười khi nghe giọng Michael Bolton khào khào Tell I love you but I lie.

Cái sự dối trá ấy có khi cũng đáng yêu ấy chứ nhỉ. "I love you" hình như chưa bao giờ đủ nói lên lời yêu dành cho ai đó. Nàng cũng cho rằng như vậy là đúng. Nói yêu thôi thì có bao giờ đủ, dù có nói đi nói lại nhiều lần cũng chẳng bao giờ đủ cho một cuộc tình.

Chiếc xe tiếp tục lăn bánh trên con đường hai bên là đồng trống. Nàng nâng kính xe cho gió lùa vào, dù biết chắc những ngọn gió này chẳng mấy chốc mang đầy bụi đường cuốn vào trong xe, tỏa đầy trên gương mặt rám nắng. Nhưng nghĩ đến cảm giác được đứng lặng yên dưới vòi hoa sen mạnh, mặc tình cho những tia nước chảy dài trên cơ thể rắn rỏi, len lỏi vào những khoảng da thịt mình, từ tốn giũ sạch bụi đường là nàng thấy dễ chịu.

Mutual misunderstandin' 
After the fact 
Sensitivity builds a prison 
In the final act 
We lose direction 
No stone unturned 
No tears to damn you 
When jealousy hurts ...

Cold cold heart...

Nhạc chuyển qua bản Sacrifice - ông già Elton John. Nàng gỡ chiếc khăn lụa ra khỏi tóc, để gió thổi tung những ngọn loăn xoăn vờn qua môi qua cổ. Nghĩ đến cảm giác được nằm trên một chiếc võng treo giữa rặng dừa, với cuốn sách hờ hững trên bụng, nàng sẽ phiêu cùng tiếng sóng biển ngay ngày mai tự dưng thấy hình như nắng có dịu đi.

Người đàn bà theo gió
Nhặt nhạnh mấy vần thơ
Khuất lấp giữa bụi mờ
Mang về cài lên tóc

Người đàn bà theo gió
Nương náu chiều mồ côi
Mơ thấy mình nói cười
Quên hoa tàn nguyệt lạnh

Giữa núi đồi hiu quạnh
Chỉ còn gió phiêu bồng
Người đàn bà đi lạc
Thấy quanh mình hư không...




Di, 25/6/2015

Người đàn bà mơ theo gió











Người đàn bà theo gió
Nhặt nhạnh mấy vần thơ
Khuất lấp giữa bụi mờ
Mang về cài lên tóc

Người đàn bà theo gió
Nương náu chiều mồ côi
Mơ thấy mình nói cười
Quên hoa tàn nguyệt lạnh

Giữa núi đồi hiu quạnh
Chỉ còn gió phiêu bồng
Người đàn bà đi lạc
Thấy quanh mình hư không...


Di, 25/6/2015

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2015

Cái sự thôi thúc viết




Một buổi chiều mưa rưng rức ủ ê. Ở nhà nằm chán lại ngồi, rồi bật dậy làm mấy cái việc lẻ tẻ. Làm việc lẻ tẻ thì thèm nghe cái gì đó cho đỡ chán. Nhạc - không thích nghe nữa, sợ âm thanh đột ngột tan loãng nào đó từ những bài hát chẳng hợp lúc sẽ làm hỏng mất buổi chiều với cảm giác vừa thiếu thốn, vừa trống trải này.
Nghe truyện vậy.
Đánh ra tên vài tác phẩm văn học nước ngoài, không có thứ mình muốn. Chọn trên list thấy dăm ba tiểu thuyết ngôn tình thứ mình ghét như ghét ngồi chung với gái ngốc hay những thẳng dở người. May quá, Những cây cầu quận Madison. Chương 1, chương 2 rồi chương 3 qua giọng đọc ngọt mềm của ai đó khiến mình bị cuốn theo. Phảng phất thấy mình trôi đi trong sự phiêu bồng êm ái đó, thấy được chất lãng đãng, những hình ảnh đẹp, ngọt, phiêu như thôi thúc mình một điều: viết.
Chao ơi cái sự viết, mình vừa mê vừa sợ cái cảm giác bị lôi đi không kịp gượng, mỗi khi luồng ý tưởng cứ miên man tuôn ra không ngừng trên đường đi, góc quán cà phê, hay bất kỳ chốn nào mình suy tưởng. Nhưng lại sợ bị cuốn trôi vào đó, quên đi những bản ngã, những mưu cầu, những tính toan và có thể trở thành thứ dị hợm hay cái gì đó lãng xa thực tại. Hơn ai hết mình hiểu mỗi khi cuốn vào thứ gì đó mê mải, mình sẽ không dừng lại được, và kết quả thì, đương nhiên là mình bi thảm, cái được-mất không thể tiên liệu được, khiến mình hỗn mang, chơ vơ, hoặc ngụp lặn lụt lội, trống hoác, tan hoang. Có khi còn mất phương hướng.
Bạn bè bảo viết đi. Nhưng chẳng dám. Chẳng phải sợ mình chả làm nên trò trống gì, vì điều đó có chi là quan trọng.
Chỉ là, sợ mình không còn là mình, một dạng lên đồng, có lẽ.

Un amour de vacances





Trong lúc tập đàn gặp lại bài hát một thời yêu thích của mình: Un amour de vacances do ca sĩ - diễn viên Christophe Rippert thể hiện.
Sinh năm 1969, quá đẹp trai và tài năng, còn giọng ca thì thôi rồi.
Clip dưới đây chắc chắn làm trái tim các cô gái phải tan chảy, môi ơi là môi, mắt ơi là mắt:



Bản Un amour de vacances tìm mãi chả biết ai sáng tác, nhưng nó là tên bài hát đầu tiên nằm trong Album cùng tên của Christophe Rippert, có bản lời Việt của Khúc Lan là Giấc mơ sa mạc, gồm các ca sĩ Lưu Bích, Quang Dũng- Thanh Thảo, Don Hồ - Ngọc Huệ trình bày, hình như Lâm Nhật Tiến, Anh Tú cũng từng hát. 
Lời bài hát:

Le parfum enivrant de l'été 
Entre ses mains, nous a bercé 
Dans la ville, de tes yeux passionnés 
Belle et fragile tu m'as entrainé 

{Refrain:} 
C'est un amour de vacances, 
Une histoire sans lendemain 
Mais à laquelle on repense 
Les yeux plein de chagrin 
Avec la même impuissance 
Face au temps assassin 
Dans l'indolence, 
Grand orphelin 
Il n'y a pas une seconde 
Où je ne pense à toi 
Même quand le tonnerre gronde, 
J'entends le son de ta voix 
Cette voix unique au monde 
Qui me répète cent fois : 
"Je t'aime, je t'aime" 
Ne t'en va pas ! 

Mais à peine notre amour esquissé 
Il a fallu nous séparer 
Et la plage s'est vidée lentement 
De nos images semées au vent 


Đại khái cuộc tình nồng nàn trong kỳ nghỉ hè diễn ra chớp nhoáng. Đánh nhanh rút gọn rồi chia xa, chỉ còn lại bờ biển vắng tênh.
Bản lời Việt:




Hương thừa







Ghẹo chi một đoá hoa sầu
Một mai hoa rụng cánh nhầu sa mưa
Níu chi một chút hương thừa
Để lòng nặng trĩu - dẫu chưa muộn mằn.




Di, 24/6/2015

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

MƯA NỬA ĐÊM





Nửa khuya ngó phố không người
Lòng đêm đã cất giấu đời về đâu?
Dưới đường mưa trút cánh ngâu
Bầy thiêu thân ngủ ướt nhầu hương đêm
Tủi thân môi mắt ướt mềm
Lặng nghe mưa đổ bên thềm xót xa...



Di, 26/6/2015

(Tôi viết bài thơ, đặt cảm xúc mình vào một tối mưa quạnh quẽ. Phố xá vắng người lại qua. Tôi đứng trên cao ngó những cánh mưa thi nhau rơi xuống. Cảnh hiu quạnh. Người quạnh hiu).

TÌM HẠNH PHÚC




Mỗi ngày mặt trời lên,
Xuống
Em đón buổi chiều của đời mình
Bao giờ cũng buồn
Buồn trăm năm
Buồn thiên thu
Chưa dứt.

Đón nhau nơi vũng lầy cuộc đời
Em chật chội giữa mưu cầu hạnh phúc
Thứ hạnh phúc mặc nhiên chát đắng
Tê lòng anh
Nát lòng em...



Chiều không em










Chiều không em, anh làm gì nhỉ?
Có vào ra, thơ thẩn trước sân
Có ngóng trông những bước chân trần
Còn nhung nhớ mà buồn theo gió?

Chiều không em, còn hay ngồi đó
Ngắm màu hoa nhớ mắt em cười
Trông chiều buồn, nhớ má em tươi
Tan nhòa hết giận hờn xa lắc?

Tháng sáu chiều mưa buồn giăng mắc
Em nơi này hứng giọt mưa bay
Nhớ tình xưa mấy thuở hao gầy
Lạnh tim óc mà thương một thuở

Thôi những chiều mưa buồn qua nớ
Anh trở vào, đừng ngóng mưa xưa
Thả trôi đi ký ức đã thừa
Mà vui với đời anh, anh nhé!

Di, 23/6/2015






Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

Những cánh hoa xưa




Buổi sáng tôi về
Ra cuối vườn nhìn sắc trời ủ rũ
Bắt gặp nhiều cánh hoa trắng nhỏ
Rắc xuống mặt bàn gỗ buồn thiu

...


Mấy cánh hoa. Tôi thảng thốt bắt gặp ký ức yên ngủ dội về. Một thoáng làm tôi chao đảo. Đời tôi, sao lại có những lúc tưởng đã tịnh yên, lại bất ngờ trỗi dậy những hồi ức nhọc nhằn đó?

Tôi buồn suốt cả một ngày. Nỗi buồn từ những cánh hoa li ti của những tháng ngày con tim thổn thức. Tôi đã quá cô đơn với tình yêu của mình.

Hôm đó người ở gần tôi lắm. Tôi ngồi trong phòng làm việc, bần thần một mình. Buổi trưa thứ bảy mọi người về đã lâu lắm rồi. Tôi nhìn gương mặt tôi như đang lên cơn sốt trên màn hình điện thoại. Tôi làm sao thế này? 

Tôi không dám làm điều đó: đi gặp mặt cái người mà tôi yêu dấu.

Tôi ngồi uống bia. Men cũng không làm tôi khá lên. Khắc khoải.

Tôi ngồi uống cà phê. Lòng lạc đi nơi nào. Trống trải.

Rồi tôi bắt gặp những cánh hoa li ti trắng muốt nằm yên ắng trên mặt bàn. Vừa nãy một cơn mưa. Trông chúng ủ rũ và gục buồn. Như tôi. Như trái tim đang mưng mủ của tôi.

Nên khi quá khứ ngủ yên tôi nghĩ mình quên hết.

Có ngờ trỗi dậy một sáng âm u khi trông thấy những cánh hoa xưa...

Hôm nay tôi buồn.


Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

Người đàn bà viết







Bãi Tiên Nha Trang


Gục gặc giữ nỗi buồn
Người đàn bà viết lên da mình đời con gái
Dăm câu chữ tủi hờn
Những cuộc tình xa ngái
Ai yêu ta, ta yêu ai?

Nàng viết vào hư vô
Những trống không nghìn ngày chia biệt
Nghìn nhớ nhung thao thiết
Đã trả hết cho đời

Chỉ còn hư vô thôi
Cõi riêng ta mấy mùa gió động
Lay cánh lòng, như gió lùa nhà trống
Thấy mình hoang liêu. 

Di, 21/6/2015

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

Một ngày nữa trôi đi




Thêm một ngày nữa trôi đi
Nơi góc tôi ngồi
Vẫn chiếc lá màu xanh năm cũ
Dường như chưa rụng rơi bao giờ
Và cũng chưa từng ủ rũ
Nằm nghiêng trên bìa sách
Đã úa màu
Theo tháng năm 

Tôi giã từ màu xanh
(Khi tôi yêu anh dường như lòng tôi xanh ngát
Mắt tôi xanh
Tim tôi xanh
Máu tôi xanh
Ánh ngời khao khát
Như màu chiếc lá nằm nghiêng trên tờ bìa cuốn sách
Tôi nhủ sẽ chẳng bao giờ tàn)
Trong cơn tuyệt vọng bàng hoàng
Tôi thấy mắt, tim, máu tôi vàng
Như người chết
Bởi yêu là chắt hết
Thứ tinh lực sau cùng
Cho những điều mông lung
Của thứ ái tình hủy diệt.


Di, 19/6/2015




Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Lần nữa







Nếu có thể chạm tay vào hạnh phúc
Em ước gì khóc ngất giữa môi anh
Nếm hư hao thứ trái cấm ngọt lành
Mà vụng dại chết thêm một lần nữa...



Di, 18/6/2015


Sau cơn mưa







Đổ xuống đời, đổ xuống tôi
Cơn mưa ngạo nghễ giữa trời tháng Năm
Ẩm ương ngay chỗ tôi nằm
Nỗi buồn viễn xứ vẫn trăm năm còn
Mưa làm nhạt vết môi son
Một vùng tóc cũ bạc mòn đường ngôi
Sau mưa hồn ướt mất rồi
Cõi tôi mộng mị ra ngồi hong khô...


Di, 18/6/2015

Phôi pha










Đã đành duyên hết tình phai
Mà sao lòng mắt còn bi ai sầu
Hứa rằng đi hết đời nhau
Mà dăm năm đã úa màu tình ta
Nhớ nhau mi lệ nhạt nhòa
Giờ như một nhúm tàn tro khô mòn
Tình nào mấy thuở còn son
Mà phôi pha hết chẳng còn trên tay?


Di, 17/6/2015