Đôi khi đau trước thế thái nhân tình
Em đi... và lạc vào vườn thơ
Thấy thứ ánh sáng dịu kỳ
Chiếu lung linh từ vầng trăng ngôn từ
Thấy hồn được vuốt ve, lòng được âu yếm...
Em lắng tai nghe
Làn điệu dịu dàng từ tứ thơ, niêm luật
Êm ái đưa em về những giấc mơ đánh mất
Từ thuở thiếu thời, thuở chan chứa yêu thương
Trăng vẫn kề bên em
Hỡi vầng trăng luôn có nàng thơ yêu dấu
Chiếu đầy tràn những khao khát về một ''EM'', một ''NÀNG'',
Để hồn trăng nương náu
Em đây, có gì, ngoài nỗi nhớ xa xôi...
Đôi khi lạc vào vườn thơ
Em dỏng tai nghe đời mình hủy diệt
Lời thơ trăng thao thiết
Trái tim trăng khẩn cầu
Của những vần, những điệu vực sâu
Như trút hết tâm can
Như cho một lần cuối
Đời em mệt mỏi
Hồn còn khù khờ
Tấm thân xác xơ
Ngụp lặn trong ánh trăng
Huy hoàng vô đối
Em lấy thơ tạ tội
Với trăng, với người, với đời...
Mà sao anh ơi
Nửa em thương đau
Nửa em tiều tụy
Nửa em mất trí
Nửa như lạc loài
Câu từ bi ai
Chỉ thấy thơ minh như xương khô lấp đất
Chỉ thấy huyệt mộ quá chật
Cho những bài thơ đã mất hôm nào
Chợt một hôm nghêu ngao
Hát lại những nhánh sông xưa khô hạn
Hát những đêm hè xao xác
Khơi lại những dòng kinh khổ hạnh đục ngầu
Ôi những dòng kinh, đi đâu, đi đâu?
Mà sầu lấp đầy
Trăng không thèm tới
Màu trăng dã dượi
Ý thơ bàng hoàng...
Em về đây trăng ơi
Hãy chiếu thênh thang vào màu thơ đẹp
Cứ để em buồn, thao thiết
Lội ngược những dòng kinh...
Di, 29/6/2015
"Đôi khi đau trước thế thái nhân tình
Trả lờiXóaEm đi... và lạc vào vườn thơ
Thấy thứ ánh sáng dịu kỳ
Chiếu lung linh từ vầng trăng ngôn từ
Thấy hồn được vuốt ve, lòng được âu yếm..."
Và cứ thế
Mỗi khi buồn đau em tìm đến
Trăng và thơ ve vuốt lòng mình
Trăng và thơ chan chứa nghĩa tình...
Anh chúc em luôn vui khỏe và bình an, những lúc mệt mỏi u buồn hãy tìm đến thơ và trăng nhé! Hì hì...
Lang thang lạc vào đây...đọc được một bài thơ rất hay...
Trả lờiXóa