Bãi Tiên Nha Trang |
Gục gặc giữ nỗi buồn
Người đàn bà viết lên da mình đời con gái
Dăm câu chữ tủi hờn
Những cuộc tình xa ngái
Ai yêu ta, ta yêu ai?
Nàng viết vào hư vô
Những trống không nghìn ngày chia biệt
Nghìn nhớ nhung thao thiết
Đã trả hết cho đời
Chỉ còn hư vô thôi
Cõi riêng ta mấy mùa gió động
Lay cánh lòng, như gió lùa nhà trống
Thấy mình hoang liêu.
Di, 21/6/2015
Bài thơ này hay nhưng có mấy chữ anh góp ý nha!
Trả lờiXóaNgười đàn bà xăm ( viết) lên da mình đời con gái...
...Nàng xăm vào da thịt( hư vô)
những trống không ngìn ngày chia biệt
Ha ha!!!
XóaVậy đổi tựa luôn cho nó "máu"!
XóaNhưng em thì chỉ muốn viết.
XóaTùy em thôi nhưng viết thì sẽ phai. dùng chữ xăm cũng không cần phải đổi tựa bởi xăm cũng là viết đó. Hi hi..
XóaEm chỉ muốn viết, những khi "lên cơn''. Viết và coi như hư vô, không vướng bận gì.
XóaSau này em sẽ học anh, cách thoát ra khỏi câu chữ, thoát ra chính mình.
Xóanghĩa của từ hư vô là tuyệt đối đó: vô thủy vô chung không phải là không có gì đâu. Tìm hiểu về từ Hư vô đi.
XóaHaiza, rắc rối nhỉ?
XóaChỉ còn hư vô thôi
XóaCõi riêng ta mấy mùa gió động
Lay cánh lòng, như gió lùa nhà trống
Thấy mình hoang liêu.
từ hư vô dùng trong đoạn này rất chuẩn. Trạng thái hoang liêu tuyệt đối dù dù gió động, lay cánh lòng...
Em dốt thơ lắm. Anh phân tách ra vậy cũng chỉ hiểu sơ sơ, hihi.
XóaHư vô là cái chi chi
Mà sao khó hiểu như ri hử giời?
em đọc triết học phật giáo, kinh dịch thì sẽ hiểu rõ!
XóaHihi, lại lao tâm khổ tứ.
XóaÔi cái thân tôi!