Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015
Người đàn bà mơ theo gió
Nàng quấn lại chiếc khăn lụa cho mớ tóc bớt lòa xòa trên trán. Cái gáy cũng trở nên mát mẻ dễ chịu trong một trưa tháng sáu nóng hơn mọi năm. Hiếm hoi một vài lọn gió thổi nhẹ, vờn qua đôi má đang ửng lên vì nắng nóng rồi luồn vào cổ áo lan tỏa xuống ngực, khiến nàng cảm thấy dễ chịu lên đôi chút.
Nàng chậm rãi lật bìa cuốn sổ tay da nâu đã sờn vài chỗ. Cuốn sổ dày nhẽ phải ba trăm trang mấy năm trời nàng ghi chú chi chít mà mãi không thấy hết được một nửa. Cũng may là nó không hỏng bìa dù nàng mỗi ngày đôi lần lật mở nó ra. Nàng hi vọng đến khi cuốn sổ không còn trang nào trắng, bìa sổ vẫn còn để nàng có thể giữ gìn, làm thành kỷ niệm.
Nắng. Mình chỉ có thể nói về nắng trong những tháng ngày này, khi cơn mưa ban chiều chẳng thể gột bỏ những ám ảnh hừng hực ban trưa.
Nàng ghi thật nhanh rồi gấp cuốn sổ lại, cất nó vào chiếc ba lô, rồi gọi cô bé phục vụ đang ngồi ngáp dài tính tiền chai nước lọc. Nàng nhìn cô bé mỉm cười thông cảm, bởi dưới cái nắng nóng này, mọi thứ đều dường như ngưng đọng, buồn thỉu buồn thiu và dễ dàng đưa người ta vào cơn ngầy ngật buồn ngủ khó cưỡng. Nhưng nàng thì còn phải đi tiếp. Mong sao đến chiều nàng sẽ tới được thị trấn, kiếm được chỗ nghỉ ngơi tắm táp trước khi bị mắc mưa hoặc trời tối.
Nàng buộc lại đôi giày vải, đeo kính mát rồi khoác ba lô ra xe. Trong lúc cho xe nổ máy, nàng bật nhạc, mỉm cười khi nghe giọng Michael Bolton khào khào Tell I love you but I lie.
Cái sự dối trá ấy có khi cũng đáng yêu ấy chứ nhỉ. "I love you" hình như chưa bao giờ đủ nói lên lời yêu dành cho ai đó. Nàng cũng cho rằng như vậy là đúng. Nói yêu thôi thì có bao giờ đủ, dù có nói đi nói lại nhiều lần cũng chẳng bao giờ đủ cho một cuộc tình.
Chiếc xe tiếp tục lăn bánh trên con đường hai bên là đồng trống. Nàng nâng kính xe cho gió lùa vào, dù biết chắc những ngọn gió này chẳng mấy chốc mang đầy bụi đường cuốn vào trong xe, tỏa đầy trên gương mặt rám nắng. Nhưng nghĩ đến cảm giác được đứng lặng yên dưới vòi hoa sen mạnh, mặc tình cho những tia nước chảy dài trên cơ thể rắn rỏi, len lỏi vào những khoảng da thịt mình, từ tốn giũ sạch bụi đường là nàng thấy dễ chịu.
Mutual misunderstandin'
After the fact
Sensitivity builds a prison
In the final act
We lose direction
No stone unturned
No tears to damn you
When jealousy hurts ...
Cold cold heart...
Nhạc chuyển qua bản Sacrifice - ông già Elton John. Nàng gỡ chiếc khăn lụa ra khỏi tóc, để gió thổi tung những ngọn loăn xoăn vờn qua môi qua cổ. Nghĩ đến cảm giác được nằm trên một chiếc võng treo giữa rặng dừa, với cuốn sách hờ hững trên bụng, nàng sẽ phiêu cùng tiếng sóng biển ngay ngày mai tự dưng thấy hình như nắng có dịu đi.
Người đàn bà theo gió
Nhặt nhạnh mấy vần thơ
Khuất lấp giữa bụi mờ
Mang về cài lên tóc
Người đàn bà theo gió
Nương náu chiều mồ côi
Mơ thấy mình nói cười
Quên hoa tàn nguyệt lạnh
Giữa núi đồi hiu quạnh
Chỉ còn gió phiêu bồng
Người đàn bà đi lạc
Thấy quanh mình hư không...
Di, 25/6/2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét