Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

TÌM HẠNH PHÚC




Mỗi ngày mặt trời lên,
Xuống
Em đón buổi chiều của đời mình
Bao giờ cũng buồn
Buồn trăm năm
Buồn thiên thu
Chưa dứt.

Đón nhau nơi vũng lầy cuộc đời
Em chật chội giữa mưu cầu hạnh phúc
Thứ hạnh phúc mặc nhiên chát đắng
Tê lòng anh
Nát lòng em...



7 nhận xét:

  1. Mặt trời nơi em buổi chiều lặng
    nào phải đâu là tắt
    đó là sự chuẩn bị
    cho một bình minh rất đẹp ở quê em...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em đâu có lạc quan được như vậy?

      Xóa
    2. Có bản Bên ni bên nớ thơ Cung Trầm Tưởng, nhạc Phạm Duy cũng hay lắm anh.

      Xóa
    3. Là trả lời cho bài thơ chiều không em.

      Xóa
    4. Bài Bên ni bên nớ anh cũng rất thích viết về hai bờ sông Bến hải.Hi... lại khoái nhất câu : bên ni thành phố tráng lệ, giai nhân nằm khoe lõa thể...

      Xóa
    5. Tạo hóa rất là công bằng thường cái gì đắng chát luôn bổ ích: sầu đâu đắng biết ăn thì thấy ngon vì hậu lại rất ngọt, thuốc đắng dã tật...người gặp nhiều vị đắng chát cũng là cái duyên của trời cho mình biết dùng cái vị đắng đó mà có được hạnh phúc

      Xóa
    6. Em đồng ý với anh về sự công bằng của tạo hóa.
      Nhưng có lẽ phải học cách sống đơn giản hơn để cuộc đời mình tươi đẹp hơn.
      Đôi khi em thấy viết để giải phóng mình, nhưng viết có khi lại nhấn mình vào một cõi khác.
      Lo rằng mình không phước phần như bao người. Chắc cô đơn mãi thôi.

      Xóa