Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015

Cô đơn









Ngay cả khi không viết gì, blog cũng còn vài người đọc.

Cũng không biết là ai đọc, vì mình có chơi với ai nhiều. Trên facebook kết bạn tán nhảm tràn lan, có khi nói bậy nói bạ, đến nỗi "phụ huynh'' mình đọc rồi nhắc nhở. Tự ái, chả muốn viết gì trên facebook, nên lâu lâu up lên đó vài cái ảnh, và lại tiếp tục nhảm, có lúc lại muốn bỏ facebook luôn cho rồi, nhưng lại thấy tiếc mấy cái hình.

Đôi lúc tự hỏi, hay cứ làm con người bình thường, ngày hai buổi đi làm, kiếm tiền, tối về ôm con gái ngủ, cho cuộc đời nó lành, không phải thương vay ất ơ chữ nghĩa. Cuối tuần bày vẽ chuyện ăn uống, nhậu nhẹt linh tinh, ôm đàn hát hò, như bao lâu nay, cho khỏe?

Nhưng thực tình dù có đơn giản cách mấy cũng vẫn cứ thấy buồn, cô đơn. Nhiều khi cô đơn kinh khủng khi thấy làm cái gì cũng một mình. Vui cũng không biết nói với ai. Buồn cũng chả biết sẻ nó ra với ai kiểu gì. Chẳng phải là thiếu bạn bè. Chỉ là, đã quen với cách gặm nhấm một mình. Mà hình như bây giờ cũng nhiều người giống mình vậy.

Mà nhiều người bây giờ, cô đơn thì có cô đơn thật. Nhưng họ phô diễn sự cô đơn của họ, trong cái vẻ ngoài cố tạo ra cứng cỏi. Mình cũng từng như vậy, tô vẽ nỗi buồn, nhưng biết chắc người từng trải sẽ nhận ra hết, rằng đâu đó lấp liếm trong nỗi buồn, vẫn là sự khát thèm cái đẹp, cái vui, cái buồn, cái gọi là hạnh phúc.

Cũng có những lúc mình háo hức trước việc sẽ làm một bà nội trợ đáng yêu, tóc búi cao lơ thơ vài ngọn tóc lòa xòa, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, nấu nấu nướng nướng, dọn dọn dẹp dẹp, quét quét tước tước, và chờ một anh chồng và đám con nít loăng quăng đầu ngõ trở về, sẽ hò hét hối thúc tắm rửa ăn uống bữa cơm ngon miệng do chính tay mình làm, rồi khi lũ trẻ học hành hoặc đùa vui dưới ánh đèn vàng ấm áp, mình sẽ, mặc một bộ đồ ngủ mỏng mảnh mượt mà, gối trên tay anh chồng, ôm một cuốn sách cũng mong mỏng, rồi ngủ quên trong lòng chàng...

Nhưng chặp sau lại cụt hứng với viễn cảnh bực tức nhau, kình cãi nhau, giận hờn nhau và bỏ nhau bơ vơ với đủ thứ hỉ nộ ở đời, chuyện này thì mình đã có kinh nghiệm.

Thế là lại quay về mối cô đơn cũ, cho lành...


6 nhận xét:

  1. DI-DI...Cái tên thật hay...
    Mà chừng như nào phải một loài Chim !?

    (viết hay và thật DD nhỉ . PS cảm ơn bạn)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Haiza, thanks.
      Viết những khi rảnh quá chẳng có gì giải trí vậy thôi.

      Xóa
    2. "Nhưng họ phô diễn sự cô đơn của họ, trong cái vẻ ngoài cố tạo ra cứng cỏi", Chym ví dụ cái "cứng" nó ra sao? ;)

      Xóa
    3. Thí dụ, tôi không cần đàn ông. Đàn ông làm tôi mệt mỏi. Họ nói vậy.
      Nhưng họ lại phô bày sự quyến rũ cá nhân một cách ồn ào.

      Xóa
    4. Như là Chym bi giờ hehe ;-)

      Xóa
    5. Cái đó tùy cảm nhận mỗi người thôi.

      Xóa