Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

Di





Email báo lịch phỏng vấn. Xứ cờ hoa chuẩn bị đón hai tân nhập cư Di và Ruby.

Chả vui, chả buồn. Di cư sang một khung trời mới. Cũng phải làm lụng cày bừa. Cũng phải gầy dựng lại tất cả. Nail. Hãng. Loanh quanh dăm ba công việc và mài cuộc đời mình vào những vòng xoay. Ờ thì vì tương lai con. Ờ thì vì cha già mẹ yếu. Ờ thì 38 tuổi rồi chả ma nào nó sẽ rước mụ dở hơi cám lợn chỉ mỗi cãi nhem nhẻm là hay.

Chả thấy nuối tiếc gì nơi này. Dăm ba kỉ niệm mong manh. Dăm ba cảm tình chưa kịp gọi tên. Dăm ba cuộc vui vầy không còn nhớ. Đi đến xứ người lạ hoắc lạ huơ. Lại phải tập ước mơ, tập nghĩ nhiều tới mục đích sống. Giao thiệp bạn bè mới. Còn gì nữa ta? Thế thôi. Đời quanh quẩn cũng là ba cái thứ đó thôi mà.

Ngoại ngữ có. Không lo. Bản lĩnh. Có luôn. Chỉ là thấy nó hơi lạ xa, hơi vô nghĩa, hơi hoang mang. Mà thứ gì hơi hơi thì đều không đáng ngại.

Nói lời chia tay dần dần được rồi ấy nhỉ.

Di ơi Di à.

5 nhận xét:

  1. Qua mỹ thì chỉ có tập ngủ thôi em à? Hi hi...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh biết đầu tiên đó nha. Facebook em chưa báo cáo vụ đi Mỹ. Tháng 5 này phỏng vấn òi.

      Xóa
  2. Em đi Mỹ để sống gần cha Mẹ và vì tương lai của con gái, xa quê sao "chẳng vui, chẳng buồn"? Sao "chả thấy luyến tiếc gì nơi này"? Phải chăng em cố nén cảm xúc hay tâm trạng bị chi phối nhiều niềm nỗi?
    Anh chúc em ra nước ngoài vui khỏe và vẫn nhớ về quê hương bạn bè như ko hề có biên giới chia xa nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Để trả lời thì ôi thôi, không biết phải nói làm sao. Nhưng cảm nghĩ là như vậy, không vui không buồn.

      Xóa
    2. Cảm ơn anh người anh phương xa luôn quan tâm như một đứa em gái nhỏ.
      Chúc anh sức khỏe và vui khỏe mỗi ngày.

      Xóa