Ta thấy trong cánh tay mùa thu mang xót xa... |
Để em đi
Dù mới trở về ẩm mùi sương giá
Mùi chăn gối lạ
Mùi gấp gáp cong oằn
Để em đi
Theo tiếng còi tàu nhọc nhằn
Xình xịch nuôi trong mình con buồn nhung nhúc
Sẽ hỏi thăm kẻ đã đời nhục dục
Có hoài thai một vết đau đời?
Để em đi
Chạm tới vùng trời
Nơi ai đó sống cuộc đời dữ dội
Lả lơi phơi trần ngực tối
Không màng mấy lời khen chê
Để em đi
Cho hết một u mê
Buổi sáng tinh sương không còn ai tay ấp
Người đến rồi đi
Đầu cúi thấp
Bởi chỗ em, sương giá cũng đầy
Để em đi
Hết một cơn say...
Di Di, chiều Chủ Nhật buồn.