Cũng như tình yêu, có những thứ na ná như Định Mệnh mà định mệnh thật sự chỉ có một.
Trong thời điểm mà sự khắc khoải lẫn trống vắng của tâm hồn gặm nhấm mòn mỏi mọi suy nghĩ khiến phần hồn cảm giác như tê liệt, anh đến làm thay đổi cuộc đời và số phận của nàng.
Buổi ấy bụi mưa lất phất, tháng Mười Một ủ ê mưa mang cơn lạnh run rẩy cả thành phố. Nàng ngồi nghe It's not goodbye - Sweet November và miên man về một cuộc tình bất thành, đơn phương, vô vọng của chính mình.
"... You'd think I'd be strong enough to make it through
And rise above when the rain falls down
But it's so hard to be strong
When you've been missin' somebody so long
And rise above when the rain falls down
But it's so hard to be strong
When you've been missin' somebody so long
It's just a matter of time I'm sure
But time takes time and I can't hold on
So won't you try as hard as you can
To put my broken heart together again..."
But time takes time and I can't hold on
So won't you try as hard as you can
To put my broken heart together again..."
Không lẽ mình nên khóc? Nàng nghĩ. Có gì đáng khóc khi một thứ gọi là Feelings tự nó đến và đi? Tất cả do mình nghĩ quá nhiều, nung nấu quá nhiều, và để hồn hoang quá nhiều vào một điều không có cơ sở để tồn tại. Tự ôm vào, vật vờ và làm đau chính mình thật vô cớ. Vậy thì chẳng có gì phải tiếc thương mà hãy nhẹ nhàng thả theo gió bay...
Mà cảm xúc có khi nào điều khiển theo ý mình được. Chỉ khi có một thứ gì đó na ná như định mệnh đến và cuốn phăng đi tất cả, để lại một mênh mông dịu dàng...
Nàng đã quyết định đón nhận định mệnh có tên là ANH trong buổi sáng tháng mười một ấy, khi ủ ê vẫn còn ngập đầy hồn và trái tim còn nguyên mướt lạnh.
- Thích em lâu rồi.
- Khi nào?
- Ngay lần đầu gặp. Mà có thể lúc em béo ú. Có bầu. Mà không phải. Anh chả biết.
Nàng nghĩ chắc anh bối rối. Những dòng tin nhắn chạy ra trên màn hình, nàng không nhớ, không biết, nàng chỉ muốn nghe thấy sự thổn thức đang ru lòng mình.
- Khi nào?
- Ngay lần đầu gặp. Mà có thể lúc em béo ú. Có bầu. Mà không phải. Anh chả biết.
Nàng nghĩ chắc anh bối rối. Những dòng tin nhắn chạy ra trên màn hình, nàng không nhớ, không biết, nàng chỉ muốn nghe thấy sự thổn thức đang ru lòng mình.
Những mùa yêu đương vội vã trong mùa gió lạnh trôi đi.
Yêu. Quên. Ghét. Bỏ.
Hận.
Đầy đủ đến tận cùng.
Nàng thật sự đã lẫn lộn không phân biệt được ANH là định mệnh, hay ANH là tình yêu. Chỉ biết non nửa quãng đời còn lại, chỉ muốn sau những vất vả đời thường được ôm anh từ phía sau, gối tay và cuộn vào lòng anh, choàng vai bá cổ nhau trong những chiều nhạt nắng.
Và vẫn thương nhau đến tuổi xế chiều.
Chúc mừng em.
Trả lờiXóaLâu lâu em cóp lại một bài cũ cũ.
Xóa