Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

Quên










Vì em đã từng quên
Mùi anh, mùi em, mùi những chiều quyến dụ
Để lấp vào những chiều hoang vắng
Một mùi hương khác, tạm bợ, u hoài

Vì em cũng từng quên nụ cười anh sớm mai
Lúc cựa quậy đón bình mình anh lẫn lộn nhớ - quên nụ cười nào xa ngái
Thách thức gã đàn ông háo thắng, vụng dại
Cố lấp đi trong nụ cười em bé bỏng thật thà

Em từng quên
Từng quên
Từng quên...
Và thứ tha...

Có gì đâu anh giữa biển người bội bạc
Một câu hứa
Một lời thề
Một minh chứng
Có nghĩa gì đâu?
Khi ta hôn nhau
Nụ hôn xóa mờ tội lỗi
(Đã nhiều năm về trước
Ta cũng phải cố quên đi
Cho trắng sạch lòng mình)

Có nghĩa gì đâu
Chỉ một lần xưng tội
Với chúa, hay với người nào chịu nghe, 
Rồi xoa đầu, tay vuốt ve
Tha cho mi lần này, lần này thôi đấy nhé
Và lại trong trắng hôn nhau
Nụ hôn không có màu
Không một mùi tội lỗi
Lẫn vào hai cái lưỡi điêu ngoa
Những trắng trong (dù gian trá)
Mị nhau, giữa những dập dồn

Người ta phải tập quên...
Tập quên...
Tập quên...

Và thứ tha...





2 nhận xét:

  1. Tập quên
    Những điều nên quên
    Để lòng ta
    Tập nhớ thêm nhiều điều...

    Bài thơ rất hay em ạ. Anh chúc em tự tin viết theo cảm xúc, tâm trạng và phong cách của mình để có thêm nhiều bài viết hay nữa nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ.
      Đôi lúc em muốn viết cho nhẹ nhàng hiền lành, mà sao không viết được như vậy.
      Có lẽ trong em một con người biến động, vẫn còn nhiều những chai cứng chưa cởi bỏ được.
      Thôi cứ thế anh nhỉ.

      Xóa